Chồng tôi từ chỗ gần như phải dựa vào vợ hoàn toàn từ kinh tế đến các mối quan hệ, sau 10 năm kết hôn, anh giờ đã là chỗ dựa của mẹ con tôi.
Bài viết dưới đây là chia sẻ của chị Vũ Thị Liên, 34 tuổi, hiện sống cùng chồng và hai con tại quận Thủ Đức, TP HCM về việc lựa chọn và quyết định lấy người đàn ông mình yêu dù anh thua kém hẳn chị về trình độ học vấn.
Đọc câu chuyện “Kết hôn chỉ vì yêu khiến tôi mắc kẹt trong hôn nhân bất hạnh”, tôi cứ thấy hình ảnh của mình trong ấy – nhưng đó là chuyện của 10 năm trước.
Ngày ấy, tôi là một kỹ sư, cũng đã ra trường, đi làm và trúng tiếng sét ái tình của một anh công nhân – là chồng tôi bây giờ, mặc dù lúc đó tôi cũng đang có người yêu và tính đến chuyện cưới xin. Nhưng tôi không thể không đến với anh khi nhận ra tôi yêu anh rất nhiều và tình cảm ấy chưa bao giờ tôi có được với anh người yêu cũ.
Yêu anh 2 năm thì chúng tôi cưới, khi tôi đã yên ổn ở một đơn vị quản lý, còn anh vẫn chưa đâu vào đâu. Mình mới ra trường nhưng đi làm việc thì một bước lên xe đưa đón, toàn làm việc với lãnh đạo (mình đi làm ở công trình xây dựng) còn chồng muốn đi thì tự đi bộ hoặc đi xe máy… Lúc cưới nhau, vì gia đình hai bên rất nghèo, không phụ giúp được gì nên chúng tôi phải tự lo từ A tới Z, từ chi phí đám cưới đến tiền lễ lạt sang nhà gái, đến tiền tàu xe cho nhà trai… Lo xong chuyện trọng đại, chúng tôi chỉ mua được cái TV và bộ máy tính để bàn là hết sạch số tiền hai đứa tiết kiệm trong 2 năm trời. Cuộc sống càng khó khăn hơn khi tôi quyết định sinh con luôn trong năm đó.
Tôi là một đứa con gái độc lập trong suy nghĩ, quyết đoán trong mọi việc và cực kỳ nóng tính, còn anh thì ngược lại hoàn toàn. Nhưng tôi không coi đó là điểm yếu của chồng.
Trở lại câu chuyện 10 năm trước – ngày chúng tôi quyết định sẽ cưới nhau, tôi đã yêu cầu chồng đi học đại học tại chức, cùng chuyên ngành của tôi và cũng là để phục vụ công việc anh đang làm. Việc này cũng phải căng thẳng lắm – đến mức tôi ra điều kiện: muốn cưới anh phải đậu đại học. Sau đó, chính tôi đã tự đi xin cơ quan chồng tạo điều kiện cho anh ấy đi học, rồi tự đi nộp hồ sơ cho anh đi ôn thi…
Sau ngày cưới một ngày thì chồng đi thi và đã đỗ đại học. Chồng vừa đi học vừa đi làm, tôi lại mang bầu con gái đầu lòng, thuê nhà, lương thấp (đặc thù của phụ nữ làm kỹ thuật) nên cuộc sống khá vất vả. Nhưng 5 năm sau, khi con gái chuẩn bị vào lớp lá thì chồng tôi tốt nghiệp đại học. Từ một người từng không dám nghỉ việc ở công ty cũ dù bị chèn ép chỉ vì không có bằng cấp… nay anh đã tự tin nhận bất cứ công việc nào, bất kỳ công ty nào. Từ một người gần như phải dựa vào tôi hoàn toàn từ kinh tế đến các mối quan hệ thì nay anh đã là chỗ dựa của mẹ con tôi.
Sau hơn 10 năm kể từ cái ngày định mệnh ấy, chúng tôi vẫn chưa bao giờ thôi yêu nhau, mà còn yêu nhiều hơn nữa, mặc dù kinh tế còn khó khăn. Dù đôi khi nhìn những người bạn học cùng đại học bây giờ ai cũng nhà cửa đầy đủ, tôi cũng chạnh lòng khi mình vẫn chưa mua nổi căn nhà ở Sài Gòn nhưng tôi cũng không so đo nhiều. Tôi tự nhủ, đó chỉ vì chúng tôi đi sau thiên hạ một bước, vì khởi điểm của chúng tôi thấp hơn mọi người.
Tôi chỉ muốn viết lên câu chuyện của mình để thấy cái khác biệt giữa tôi và cô ấy – người phụ nữ mắc cạn trong cuộc hôn nhân bất hạnh khi lấy chồng chỉ vì yêu: Bạn học xong thạc sĩ trong khi chồng bạn vẫn là một công nhân, còn tôi – từ bỏ cơ hội học thạc sĩ mà cơ quan tạo ra, từ chối cả cơ hội đi nước ngoài vì lúc đó chồng tôi còn đi học. Giờ đây, bạn thấy chồng bạn ngày càng thua kém bạn, còn chồng tôi từ thua kém tôi về mọi mặt, đến ngang hàng và nay đã vượt mặt tôi. Còn một tâm nguyện của tôi đó là tập trung cho chồng học lên cao học, nhưng chắc phải chờ xây được căn nhà đã.
Cho nên, sai lầm là ở cách xử lý của người vợ, chứ không phải là việc chọn chồng vì tình yêu. Tôi vẫn chọn tình yêu từ 2 bàn tay trắng đúng nghĩa (tôi vẫn nói với chồng là người ta bắt đầu từ con số 0 còn tôi bắt đầu từ con số âm) nhưng đến giờ tôi chưa bao giờ hối hận với lựa chọn của mình. Điều tôi muốn chia sẻ là: nếu đã là người phụ nữ quyết đoán, dám đương đầu với thử thách thì hãy là người có tầm nhìn xa một chút.
Vũ Thị Liên
Theo Vnexpress