Nhiều lúc cô ấy bảo tôi không cẩn thận sẽ đi lấy người khác. Tôi biết là nói vậy chứ hiện tại cô ấy không có ai.
Tôi 25 tuổi ra trường đi làm được 2 năm, quê ở nông thôn, gia đình cơ bản không khá giả nhưng cũng chẳng khó khăn. Bạn gái bằng tuổi, học cùng trường cấp 3 với tôi, chúng tôi đều là mối tình đầu của nhau, yêu nhau hồi năm đầu đại học, được gần một năm thì chia tay, tới khi tôi học đại học năm thứ 5 thì quay lại. Mấy năm chia tay tôi không yêu ai vì tình cảm vẫn dành cho một người và lúc nào cũng muốn quay lại. Còn trong thời gian đó bạn gái có yêu hai người khác. Cả tôi và bạn gái đều là những người nghiêm túc trong các mối quan hệ, chưa bao giờ yêu chơi bời.
Tôi tôn trọng bạn gái, cô ấy muốn đi chơi, đi ăn với ai kể cả là con trai tôi cũng không ngăn cấm, miễn sao nói với tôi một câu và về nhà trước 11h đêm là được. Hai đứa quay lại với nhau đến giờ được 3 năm, chưa một lần tôi hỏi về hai người kia vì nghĩ đã chia tay là không vui, mà chuyện không vui thì không muốn nhắc tới. Sau khi quay lại chúng tôi có quan hệ, bạn gái là người đầu tiên của tôi, còn 99% tôi không phải người đầu tiên của bạn ấy. Ban đầu tôi hơi suy nghĩ, cũng muốn hỏi nhưng rồi lại thôi. Từ đó tới giờ tôi cũng không để ý mấy chuyện đó, chẳng bao giờ nhắc tới.
Chúng tôi ở cùng huyện, nhà cách nhau 10km, cả hai đã đi làm nên đều có suy nghĩ nghiêm túc tới chuyện cưới xin và xác định là đầu năm sau sẽ cưới. Vì thế chúng tôi dọn về ở với nhau từ Tết tới giờ. Thời gian đầu về ở với nhau rất hạnh phúc, vui vẻ. Chúng tôi còn lên kế hoạch với nhau từ giờ tới khi cưới sẽ cố gắng tiết kiệm được bao nhiêu tiền, sau mấy năm sẽ mua nhà, mua nhà sẽ như thế nào, hai đứa có bao nhiêu, người thân ra sao… Tôi làm gì cũng có kế hoạch rõ ràng và cố gắng thực hiện. Cũng vì thế tôi đi làm một năm được tăng lương 3 lần, từ 8 triệu lên 15 triệu. Bạn gái biết chút ngoại ngữ, lương khoảng 13,14 triệu gì đó tôi cũng không hỏi chính xác.
Hai đứa ở với nhau nhưng vì chưa cưới nên tiền của ai người ấy giữ, tôi trả tiền phòng và tiền điện nước còn bạn gái chi trả tiền ăn uống. Hàng ngày tôi giặt quần áo và rửa bát, còn bạn gái nấu cơm tới giờ vẫn chia việc như vậy. Tôi cảm thấy bạn gái là người khá biết điều với những người xung quanh. Ngày này ngày kia đều mua quà cho bố mẹ hay ông bà tôi, tôi cũng như vậy. Nói chung hai đứa đều đã về nhà hai bên gia đình nhiều lần.
Càng ngày càng có những chuyện làm cho tôi suy nghĩ và muốn hoãn chuyện cưới xin. Có một câu: “Người ta không bỏ nhau vì những chuyện lớn, thường bỏ nhau vì những chuyện nhỏ cộng lại”. Tôi cảm thấy câu này rất đúng. Tôi ở một mình từ ngày còn đi học đại học nhưng lại khá gọn gàng, ngăn nắp. Bạn gái tuy không phải người bừa bộn nhưng cũng không được gọn gàng như tôi. Tôi nấu ăn xong sẽ lau bếp, máy xay, bếp nướng dùng xong thì cất gọn gàng vào chỗ cũ; nhà tắm tuần cọ một lần… Bạn gái tôi nấu ăn ngon nhưng lại không hay dọn dẹp, đồ dùng hay để lung tung. Ban đầu tôi nhắc nhẹ nhàng thì bạn gái dỗi, bảo tôi thích thì đi mà dọn. Rồi tôi có nói mọi chuyện chỉ nói một lần, bạn không làm thì tôi làm. Nhiều khi bạn gái nấu ăn rửa bát xong tôi lau bếp luôn, tắm xong tôi cọ nhà tắm luôn. Bạn gái tôi có dáng người khá đẹp, lại biết chút ăn mặc, biết đi đâu mặc gì; còn tôi ngày trước có để ý hình thức nhưng giờ không quan trọng lắm, tất nhiên lúc nào cũng sạch sẽ gọn gàng.
Tôi đi làm thì không nói, về nhà mà rủ nhau đi chơi, đi ăn tôi chỉ thích mặc áo phông, quần ngố, đi dép lê. Có một cái áo tôi mua năm trước giờ vẫn rất thích nên mặc dù có 5, 6 cái áo phông khác. Nhiều lần hai đứa đi ăn uống, đi chơi nhà anh chị tôi đều mặc như vậy. Gần đây bạn gái hay bảo tôi đi đâu cũng mặc đi mặc lại bộ ấy, trong khi bạn tôi thì ăn mặc thế này thế kia, nhiều lúc đi cạnh tôi thấy xấu hổ. Tôi muốn thoải mái khi đi chơi và thấy hơi chạnh lòng một chút. Bạn gái mua cho tôi mấy cái áo phông nhưng toàn áo không cổ nên tôi không mặc ra ngoài. Vậy là lại dỗi. Hai đứa đi chơi về cô ấy bảo đi đường này gần hơn, tôi giải thích lại đi đường ấy có đèn đỏ, mà toàn xe ôtô to nên tôi đi đường khác xa hơn tẹo. Vậy là cả đường đi cô ấy không nói gì với tôi. Về nhà cô ấy nói tôi bảo thủ, gia trưởng, tôi không bỏ tính đấy thì sẽ không cưới nữa.
Những chuyện đó tôi đều bỏ qua được dù cảm thấy không được thoải mái lắm. Gần đây, mỗi lần bạn gái tôi đi chơi ở đâu về hay kể anh này anh kia mới mua nhà, đứa bạn này lấy chồng mới mua nhà. Mặc dù cũng kể là mọi người mua trả góp như thế nào nhưng tôi cảm thấy có chút áp lực. Hôm trước còn bảo tôi, cưới nhau rồi hai đứa ở trọ được nhưng có con thì không ở trọ, bảo sang năm cưới nhau rồi cuối năm mua nhà, trả trước bao nhiêu, hàng tháng trả ra sao. Tôi có phân tích trước sau gì cũng sẽ mua nhưng giờ chưa có đồng nào, mua thì phải cả hai đứa cùng cố gắng, còn để mình tôi phải từ từ. Tôi không muốn mua được cái nhà mà lúc nào cũng áp lực vì một cục nợ trên đầu, vì cái nhà mà vợ con không dám ăn tiêu gì tôi cũng không chịu được. Cô ấy bảo tôi tính kỹ quá bao giờ mới mua được, người ta mua ầm ầm đấy thôi. Tiền lương hàng tháng tiêu hết có thấy dư được ít nào. Cô ấy không tiêu cho bản thân mấy mà chủ yếu tiêu cho người thân trong gia đình, còn tiền quần áo giày dép chủ yếu vẫn là tôi mua cho trong những lần hai đứa đi lượn lờ ngoài phố.
Ngoài lương ra tôi có làm thêm vài việc buổi tối, hàng tháng về quê gửi bố mẹ vài triệu, tiền quà cho các cháu, mua sắm đồ đạc và thiết bị tôi đều mua đồ tốt vì xác định sau này cưới sẵn dùng luôn. Xác định theo nghề, tôi lên kế hoạch đi học thêm nhiều thứ, từng khóa từng khóa một, mà học về chuyên ngành nên khóa học của tôi học phí khá cao. Tôi vẫn bảo bạn gái giờ có tiền thì đầu tư vào học hành, đừng đặt nặng quá vấn đề nhà cửa. Giờ mình đầu tư tiền vào đi học nâng cao nghiệp vụ, kỹ năng rồi hai ba năm sau kiếm lại sau. Lúc ấy có khi còn mua được nhà cao cấp hơn và trả hết nhanh hơn giờ. Nhiều lúc cô ấy bảo tôi không cẩn thận sẽ đi lấy người khác. Tôi biết là nói vậy chứ hiện tại cô ấy không có ai khác. Tôi nghĩ không nhẽ bao giờ mua được nhà thì cưới? Không biết bạn gái có đợi được tới lúc ấy không hay là lại cưới người khác mất rồi. Tôi phải làm sao đây?
Nguyên/VNE