Có lẽ tôi nên kết thúc với anh, ở bên cạnh người đàn ông mà chỉ của riêng mình thôi.
Người ta vẫn nói với nhau câu này: “Tình yêu thì không có đúng hoặc sai, chỉ cần trái tim rung động”. Tôi 25 tuổi, cái tuổi thật đẹp, có khuôn mặt xinh xắn, ngoại hình nhỏ, mọi người ai cũng khen tôi xinh. Tôi có một bảng thành tích học tập rất sáng, công việc của tôi là một giảng viên. Tôi yêu anh, 38 tuổi, có gia đình và 2 con, yêu được 4 năm, đó là một tình yêu đẹp, tình yêu chỉ riêng tôi và anh biết, không làm tổn thương bất kỳ ai.
Anh chỉ dạy tôi nhiều điều về cuộc sống này. Anh bên tôi từ khi tôi còn là sinh viên năm 2 và đồng hành cùng trong các sự kiện của cuộc đời tôi. Khi bên anh, tôi thấy mình có một đời sống thật vui vẻ và hạnh phúc, trọn vẹn, thăng hoa nhất của người phụ nữ. Chỉ có bên anh thì tôi mới có những cảm giác tuyệt vời như vậy, hoà hợp đến lạ. Anh gọi tôi là vợ và đối xử như với người vợ nhỏ bé của anh thật. Anh nói: “Anh yêu em nhưng em phải có hạnh phúc riêng, anh không thể ích kỷ giữ em ở lại được, mà nếu anh giữ thì em cũng không ở lại. Em phải có hạnh phúc trọn vẹn”.
Giờ tôi có 2 chàng trai bằng tuổi, học hành giỏi giang, có công việc ổn định theo đuổi, muốn tôi cùng họ đi tới cuối chặng đường. Tôi đã chọn được một người trong 2 chàng trai đó. Có lẽ tôi nên kết thúc với anh, ở bên cạnh người đàn ông mà chỉ của riêng mình thôi. Nhưng nghĩ tới một ngày phải xa anh mãi mãi, tôi lại rất buồn và sợ mất anh. Tôi thật sự quá tham lam? Vì tôi biết một khi đã kết thúc với anh thì sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh và anh không bao giờ tìm thấy tôi nữa. Như thế tôi sẽ cảm thấy tiếc nhớ vì không được có những giây phút bên anh nữa. Mọi người có thể cho tôi lời khuyên không?
Huyền/VNE