Chỉ trong buổi sáng, 150 ổ bánh mì miễn phí trên vỉa hè ở đường Xô Viết Nghệ Tĩnh đã hết sạch. Từ ngại ngần ban đầu, thùng mì dần trở nên quen thuộc với nhiều lao động nghèo.
Người Sài Gòn đã quen dần với trà đá, sửa giày, tủ thuốc, cơm… miễn phí. Mới đây mảnh đất phía nam này lại xuất hiện một tủ bánh mì miễn phí nằm lặng lẽ bên lề đường. Hình thức này xuất hiện gần 2 tuần nay bên đường Xô Viết Nghệ Tĩnh (quận Bình Thạnh, TP HCM). Không có người bán, không ai trông coi, ai cũng có thể lấy ăn lót dạ.
Đây là tủ bánh mì của bà chủ một thẩm mỹ viện trên đường này. Từ tờ mờ sáng, sau khi lò bánh mì đưa 150 ổ đến, nhân viên cho vào từng bao đặt lên tủ ngay trước cửa tiệm. Anh Lương (nhân viên bảo vệ) là người đặt thêm bánh vào tủ mỗi khi hết.
“Những ngày đầu bà chủ đặt 100 ổ nhưng do nhu cầu ngày một tăng họ đã tăng lên con số 150. “Buổi sáng hàng ngày có rất nhiều bà con nghèo xung quanh, người lao động nghèo ghé lấy ăn lót dạ”, anh nhân viên bảo vệ chia sẻ.
Chị Nguyễn Thị Chín, làm nghề thu mua ve chai qua đoạn đường này đang ghé vào lấy để ăn sáng. Người phụ nữ quê Bình Định cho biết mấy hôm nay chị đã thấy tủ bánh mì này nhưng vì ngại nên không dám đụng vào. Sau khi được nhân viên bảo vệ mời chị rất vui và ấm lòng. Ông Tư, một lao động tại khu phố ghé tủ, phấn khởi lấy 2 chiếc. Ngoài ra còn có một số người dân sống xung quanh cũng đến lấy bánh về.
Ông Lơ Đình Thảo (56 tuổi, bán vé số) cho biết, thường ngày ông ăn sáng dĩa cơm tấm, ổ mì thịt hết 15.000 đồng, nhiều bữa nhịn cả buổi sáng. Mấy ngày nay, ông đều đến đây lấy cả 3 chiếc về cho cả hai người đồng nghiệp dùng. Dù trên thùng ghi dòng chữ nhưng cả bảo vệ lẫn bà chủ thẩm mỹ viện đều vui vẻ khi những người nghèo lấy hơn một ổ để đủ ấm dạ.
Đến khoảng 10h, khi ngăn dưới của tủ bánh đã vơi, nhân viên tiếp tục gọi người của lò bánh gần đó đưa đến bổ sung. Trong thời gian tới, chủ tiệm dự định tăng số lượng lên 200 ổ mỗi ngày nếu vẫn không đáp ứng đủ nhu cầu.
Từ chối chụp hình, bà Lan cười nói: “Việc rất nhỏ mà, trước đây tôi cũng hay đi từ thiện nhưng giờ tuổi đã lớn rồi, không đi được nhiều nên tôi nghĩ đến việc này. Ai lấy cũng được, nhất là những lao động nghèo. Tôi hy vọng có thể bớt chút gánh nặng chi phí, tiếp thêm năng lượng cho mọi người trước khi bước vào ngày mưu sinh vất vả. Như vậy là tôi thỏa lòng lắm rồi”.
Lê Quân
Theo Zing