Không để lại tang chứng
Bốn cô gái dự cuộc thi tuyển thư ký, đề bài như sau: “Một vị khách, sau khi làm việc với giám đốc, lúc ra về đã để quên trên bàn một phong bì tiền. Người thư ký cần phải xử lý như thế nào?”.
– Các bài thi làm xong, giám đốc lần lượt đọc các phương án. Bài thứ nhất viết: “Tôi sẽ tìm người khách đó và trả lại họ”.
– Người ta có quên đâu mà trả lại, bài này hỏng.
– Tiếp đến bài thứ hai: “Nộp vào quỹ công đoàn”.
– Ô hay, thế là được của miền xuôi, đem nuôi miền ngược à! Hỏng.
– Bài thứ ba, khá hơn một chút: “Tôi sẽ đưa cho giám đốc, làm tiền tiêu riêng”.
– Hừ, Nói toạc ra thế ư? Lộ liễu quá!
– Bài thứ tư, tờ giấy trắng tinh. Giám đốc ngạc nhiên hỏi chủ của tờ giấy này: Sao, cô không trả lời được à?
– Cô gái nhanh nhảu đứng dậy, đến ghé sát vào tai ông giám đốc: Thưa sếp, em hành động như bài thứ ba ạ, nhưng sẽ không lưu lại bất kỳ giấy tờ nào liên quan đến số tiền đó.
– Cô này khá! Duyệt!
Ca sĩ hay nhạc sĩ?
Một khán giả quay sang người ngồi bên cạnh chê bai ca sĩ đang hát trên sân khấu:
– Hát gì mà nghe đến khiếp! Anh có biết cô ta là ai không?
– Người đàn ông trả lời: Biết chứ! Vợ tôi đấy.
– Ái chà, xin lỗi anh. Thực ra thì không phải do giọng ca của cô ấy mà do bài hát. Thật là khủng khiếp khi bà xã của anh buộc lòng phải hát lên những lời lẽ hổ lốn và vô bổ ấy. Không hiểu đứa nào lại đi viết một bài ca kinh khủng như vậy?
– Tôi.
Hãy để sếp lên tiếng trước
Giám đốc cùng trưởng phòng kế hoạch và trưởng phòng kinh doanh đi ăn trưa. Trên đường họ bắt được một cây đèn thần, khi chạm vào nó, một vị thần hiện ra và bảo:
– Ta sẽ ban cho mỗi người một điều ước, các ngươi muốn gì nào?
– Tôi ước mình đang ở trên du thuyền tại Bahamas – Bà trưởng phòng kinh doanh kêu lên.
– Phù… bà ta biến mất…
– Quá phấn khởi, ông trưởng phòng kế hoạch hét lên: Tôi ước gì mình đang tắm nắng và được ngắm các em xinh đẹp tại bãi biển Hawaii…
– Phù… ông ta biến đi trong nháy mắt.
– Vị thần nhìn ông giám đốc: Đến lượt ngươi, ước gì đi chứ!
– Tôi muốn hai người kia trở lại ngay sau bữa trưa để làm việc – Ông ta dõng dạc ra lệnh.
– Bài học rút ra: Hãy luôn để sếp của bạn lên tiếng trước.
Không thể uống thứ khác
Một hành khách vô tình đi lạc vào buồng lái trên máy bay, bà ta nhìn thấy tổ lái đang nốc rượu tì tì thì rất bất bình.
– Này, các anh là phi công mà lại dám uống rượu khi đang làm việc à? Sao các anh không uống nước quả ý?
– Viên phi công chính liền ngẩng lên lè nhè đáp: Thế bà nghĩ rằng uống nước quả sẽ làm chúng tôi bớt sợ khi đang lơ lửng trên trời hay sao?
Cai nghiện thành công…
Hai người bạn lâu ngày gặp lại, rủ nhau làm ly cà phê để trò chuyện. Như mọi lần, một anh gọi: “Cho 2 ly cà phê đá và nửa gói thuốc lá!”.
– Sao mày kêu thuốc nhiều thế?
– Tao với mày nửa gói ăn thua gì.
– À, tao quên nói với mày dạo này tao bỏ hút thuốc rồi.
– Thế à, sao mày lại bỏ thế?
– Tại đang mệt nên không hút.
– Thế mày bỏ được bao lâu rồi?
– Chắc cũng phải đến năm rưỡi.
– Lâu thế cơ à, tao nhớ lần trước đi nhậu mày vẫn hút phì phèo mà.
– Hôm đó buổi tối mà, tao bỏ thuốc đến năm rưỡi, 6 giờ tao hút lại mà.
– !!!!!
Cho chắc ăn…
Trong phòng mạch, cụ gìa khai bệnh:
– Thưa bác sĩ, dạo này tôi hay bị lú lẫn , nói trước quên sau!
Bác sĩ :
– Thế thì xin cụ trả tiền trước cho tôi.
Đòi hỏi
Một phụ nữ trách người đi ăn xin:
– Trông anh cũng khoẻ mạnh bình thường như bao người khác. Đi xin như vậy mà không ngượng à?
– Thế thì ý bà muốn tôi phải què chân, cụt tay, đui mù, sứt mẻ chứ gì? Cho được bao nhiêu mà đòi hỏi nhiều thế?
Quảng cáo hiệu quả
Mục kết bạn trên báo nọ đăng:
– “A.A, nữ 22 tuổi, người mẫu kiêm diễn viên, tài sản 50 triệu đôla, chưa hề lập gia đình, cần tìm một người chồng như nhân vật chính X trong tiểu thuyết Y của nhà văn Z”.
– Ngày hôm sau, nửa triệu bản cuốn tiểu thuyết đó được bán hết veo.